Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

Trên Đỉnh Tùng Sơn với Guru lần thứ IV.
Nhật Thuận-Nguyễn Đăng Hòa

Buổi sáng trời hanh nắng. Sau những ngày mưa giông, gió dập mưa vùi. Cả trời đất như sáng bừng. Anh cũng có cùng cảm nhận sáng bừng và một luồng hơi nóng ấm chạy rùng rùng khắp châu thân.

Vẫn là Bát Giác Đình của Hà Tân Tự, ngồi bên Thầy khoác y đỏ thẩm dòng truyền thừa Gelup mũ vàng của Đức Đạt Lai lạt Ma XIV. Dòng sông đời và dòng sông Vu Gia đầu nguồn tưởng chừng như đang ngừng chảy...cùng ngưỡng trông rặng Tùng Sơn sừng sững trước mặt. Mây vẫn lãng đãng trôi nhẹ về Đông, tìm về Mẹ Đại dương bao la mở vòng tay chào đón, cùng hòa nhập với các dòng sông thiêng khác khắp Á Châu như sông Hằng, Hoàng Hà, Dương Tử, Cửu Long...

Thầy chậm rãi kể về nhân duyên được nhận phép Quán Đảnh từ chính Đức Đạt Lai Lạt Ma XIV tại Tiểu Tây Tạng Daramala, Ấn Độ cho chúng đệ tử thân cận nghe.

Thầy nói về thời gian nhập thất tại Hà Giang...tùy duyên hóa đạo cho một số Phật tử người dân tộc và cả các quan chức ở Hà Nội năm ngoái. Thầy nói trong lúc nhập thất ở núi rừng Hà Giang thầy đã gặp được Đức Đạt Lai Lạt Ma 14 rồi. Và điều này được chứng thực trong buổi lễ "quán đảnh" khi trên đài cao, Đức Đạt Lai Lạt Ma 14 đã nhìn xuống chạm mắt mỉm cười với thầy trong cả đại chúng đang chớ nhận Lễ Quán Đảnh. Cả những vị Lạt Ma sư huynh khi đưa thầy đi đo may tăng phục truyền thống cũng bảo đã gặp và biết thầy từ năm trước. Ôi chao! Thật là ân điển lớn lao...không kể xiết.

Chúng nghe theo quyết đinh của thầy leo Tùng Sơn Đỉnh vào 15:00 giờ chiều ngày 20/08 â.l. (17.IX.2011). Trời đang vần vũ ủ giông, sấm chớp lóe lên từ phía đỉnh. Một số phật tử tỏ ý e ngại nhưng thầy bảo sẽ không hề gì. Thế là chúng lên đường. Nam có bốn người: Thầy, chú Huệ Minh, anh Phi và anh. Nữ có hai: ni cô Như Minh và đệ tử Như Huệ. Chúng qua sông Vu Gia với may vần gió giật nhưng khi đến chùa Hòa Hữu bên kia sông gửi xe, chào ni sư trụ trì Huệ Tâm cùng lễ Phật thì trời hửng nắng. Lành thay!

15:30. Chúng đăng sơn. Chỉ có Như Huệ là leo núi lần đầu...còn lại là "cựu chiến binh" đã được "phong hàm sĩ quan" hết(mỗi một lần ai leo tới đỉnh, thầy "phong hàm" thiếu úy...và cứ thế mà lên lon). Lên khoảng 1/5 đọ đường là một chồ nghỉ quen thuộc cho dân leo Tùng Sơn. Anh Phi, người đã lên "hàm tướng mấy sao" nói tên dốc này là "Dốc Ông...". Anh mệt quá nên đã quên mất và đặt lại là Dốc # 1. Nhìn xuống xa kia bên kia sông là mũi Ba Bến, nơi có chùa Hà Tân ngói thẩm rêu phong đang ẩn mính trong những lùm cây. Nổi bật nhất là Nhà thờ Hà tân và nhà thờ tộc ngoại của danh hài Hoài Linh với mái ngói còn mới đỏ tươi. Làng xóm và đồi Thương Đức êm đèm bên hai dòng sông màu vàng đục. Xa hơn nữa là làng Trúc Hà và Chấn Sơn bên rặng núi Ngầm Đôi hướng bắc. Làng Hội Khách gần hơn bên bãi bồi sông Vu Gia về hướng tây bắc...tiếp nối là những răng núi đồi về hướng Thạnh Mỹ...rồi trùng điệp dãy Trường Sơn về phía biên giới Lào. Chiếu những tia nắng xuyên vầng mây xám...và gió cứ như ru. Chúng ngồi nghỉ đợi thầy và Như Huệ đi sau. Thật khó có cảm giác nào tả xiết khi bạn đang ở một độ cao đủ nhìn xuống trần gian như hòn non bộ thu nhỏ dưới kia. Tuyệt vời.

(còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét