Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

Mẹ + Thơ thẩn-Thẩn thơ

MẸ     
(Nhân Mùa Vu Lan PL.2554)
           

Buổi sáng, sau khi ra biển về, ở nhà với mẹ. Hạnh phúc là giây phút này…phải tự nhận biết và  im lặng tận hưởng, vì luôn luôn có sẵn bên đời, tìm đâu xa. Hạnh phúc chẳng đâu xa để loay hoay tìm kiếm ngoài kia.

Có khi suốt một kiếp nhân sinh, hạnh phúc luôn luôn nở nụ cười chào mời, chờ đón trong mỗi một sát-na của đời người.

Biết quên đi, tỉnh thức những khi lạc chốn…gặp người để chỉ thấy nghe những điều  vô bổ, phiền não. Hạnh phúc đến lặng lẽ trong buổi sớm mai hít thở công phu trên bãi cỏ mượt mà. Hạnh phúc được thả mình buông thư nhìn ngắm trời xanh trong vắt, bềnh bồng ngoài xa khơi thấm mùi biển mặn, hát ca một mình cho hải âu lượn cánh nghiêng mình nhìn xuống.

Hạnh phúc khi cuối đời được ở gần mẹ già, nhìn nụ cười mai sớm, nét chau mày tha thứ khi chờ đợi chiều hôm, nghe tiếng thở đều an giấc qua đêm thanh vắng.

Hạnh phúc…làm sao…mà nói sao cho xiết… Thôi, hãy tỉnh lặng mỉm cười, nhìn ngắm, lắng nghe, cảm nhận. Hạnh phúc của người, của mình và tạ ơn trên hằng ngày còn cho mình tỉnh thức để luôn nhận ra hạnh phúc để quên bớt khổ đau.

Thế giới ngày một hổn mang…Con người ngày càng vô cảm…Nhưng bên cạnh những điều xấu ác, may thay cho những người còn MẸ quanh đời để trên cỏi trần gian này vẫn còn chút mong manh kính nhớ, an ủy, nương nhờ, thờ phụng để mỗi mùa Vu Lan còn được cài một bông hồng  nhỏ  diệu kỳ trên áo.

Mong thay./-
Nhật Thuận – Nguyễn Đăng Hòa
**************************************************************

Thơ thẩn – Thẩn thơ


1. Im Lặng

Mong thay một chút bình an,
Cho đời dễ chịu lỡ mang kiếp người.
Hỗn mang trong cỏi đười ươi,
Tóc râu nhẵn nhụi, lông đuôi mọc dài!
Cũng xe ngựa, cũng lầu đài,
Cũng áo mão, cũng bi hài nói thưa!
Hỏi rằng đã học hay chưa?
Đười ươi im lặng, nói thưa con người./-
2. Nhạc Kitaro Giữa Đêm

Âm thanh khi có khi không
Khi khoan khi nhặt mênh mang miệt mài
Lên non xuống bể chia hai
Đông-Tây-Nam-Bắc khứ lai lối nào?
Trầm hùng bão biển thét gào
Róc rách nguồn suối đi vào sắc-không
Lặng lờ vắng bặt vô ngôn
Vỡ òa một tiếng, nội công thượng thừa./-


3. Cảm Ơn
                        ( Tặng hiền thê)
Cảm ơn những tháng ngày xưa
Anh nghe em nói như chưa bao giờ
Bao giờ anh cũng ngu ngơ
Ngu ngơ, không nói, khù khờ cảm ơn./-


4. Thạch Sàng Bãi Bụt
   (Tặng nhiếp ảnh gia N. M. Dũng & thạch thất Bãi Bụt ngày xưa)

Nằm tựa thạch sàng Nguyễn Mỹ Dũng
Đầu gối mây, chân mây trắng bay
Sóng vỗ rì rào ru dưới lũng
Bóng cây dày phủ mát, ngàn tay
…..
Thạch thất im lìm vắng không chủ
Mình ta ngồi tựa núi lim dim
Bên kia Đà Nẵng đời có đủ
Chỉ thiếu an bình, bướm với hoa./-


5. Trăng Ngày Xưa
Lạ gì, cũng một chỗ nằm
Sao thao thức mãi trăng rằm còn đâu
Một mình tỉnh tọa canh thâu
Nghe thu lành lạnh nghe sầu vọng dâng
Ngày xưa như đã có lần
Cũng ghềnh thác nọ cùng vầng trăng treo
Núi cao biển rộng lưng đèo
Ngày xưa như đã trôi vèo mất tăm./-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét