Tháng Tư
Tháng Tư có duyên gì...?
Đời ta sao mãi gặp
"Trời Tháng Tư"* ngày xưa
Phạm Công Thiện đong đưa...
*****
Tháng Tư Đen '75
Như nắm đấm...trúng cằm
Knock-out nằm thẳng cẳng
39 năm lăng nhăng...!
***
Tháng Tư tình yêu gặp,
Ba tháng hạ có vừa...?
Đủ một đời nhung nhớ
Hè 79 ai chờ...?
*****
Ôi Tháng Tư...tháng tư
Có một ngày sinh nhật
Sinh ta ra cha mẹ...
Ta đâu biết chi hè !!!
*****
Trời tháng tư mây trắng
Ta cứ mãi ngắm nhìn...
"...bạch vân thiên tải" ấy...
Suốt một đời say mây ./-
Nhật Thuận - Nguyễn Đăng Hòa
*(Trời Tháng Tư, Truyện của Phạm Công Thiện, nxb. Phạm Hoàng, Saigon, 1970)
Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014
Thứ Ba, 29 tháng 4, 2014
thơ (thẩn) tự do lảm nhảm lần thứ ba...
ngỡ ngàng
những ngày 30 tháng IV qua đi
vậy mà đã 39 năm
những hồi ức vẫn thắp sáng
trong ta
những ngày tháng đó
một saigon
cùng những ngỡ ngàng
đón những người anh em cùng màu da
nhưng tiếng nói xa lạ
cùng những đôi mắt
chưa hết hốt hoảng...ngỡ ngàng
đón mừng cuộc chiến tranh đã qua đi
*****
những người mỹ
họ đã đến và đi...
chỉ còn những anh em ở lại
ngỡ ngàng nhìn cuộc chiến tranh đã qua đi
và những đau thương mất mát
mừng cho những người còn sống
vẫy tay chào
có khi thật lòng cười rạng rỡ
có khi im lặng...ngỡ ngàng
*****
saigon 30 tháng IV ngày ấy
vẫn xe cộ rộn ràng
chiều
vẫn bên ly la de vàng óng
chuyện trò râm rang
*****
riêng ta...
dẫu ngỡ ngàng...
vẫn thấy nhớ NÀNG ./-
Nhatthuan -NĐH.
ngỡ ngàng
những ngày 30 tháng IV qua đi
vậy mà đã 39 năm
những hồi ức vẫn thắp sáng
trong ta
những ngày tháng đó
một saigon
cùng những ngỡ ngàng
đón những người anh em cùng màu da
nhưng tiếng nói xa lạ
cùng những đôi mắt
chưa hết hốt hoảng...ngỡ ngàng
đón mừng cuộc chiến tranh đã qua đi
*****
những người mỹ
họ đã đến và đi...
chỉ còn những anh em ở lại
ngỡ ngàng nhìn cuộc chiến tranh đã qua đi
và những đau thương mất mát
mừng cho những người còn sống
vẫy tay chào
có khi thật lòng cười rạng rỡ
có khi im lặng...ngỡ ngàng
*****
saigon 30 tháng IV ngày ấy
vẫn xe cộ rộn ràng
chiều
vẫn bên ly la de vàng óng
chuyện trò râm rang
*****
riêng ta...
dẫu ngỡ ngàng...
vẫn thấy nhớ NÀNG ./-
Nhatthuan -NĐH.
Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014
thơ (thẩn) tự do-lảm nhảm lần nhì
Gặp Bạn N.A.T. (B.3, chspctdn68-71)
Đưa Mẹ đi chùa về...
Tôi chợt nhận ra Bạn,
Bên kia đường Bạn đang ăn bánh cuốn.
***
Mừng thay.
Qúa lâu ngày không đối diện...
Chỉ hai ta như những ngày xưa.
Qua họp lớp/khóa có đâu được mà tâm sự !!!
***
Tôi dựng xe lên lề,
Cách 02 mét tôi gọi Bạn : "Chào Ngài Đại Tá!"
(Như tôi vẫn đùa mỗi khi gặp Bạn.
Có khi tôi còn: "Bạn phải là hàm Chuẩn Tướng...một sao trông mới đã..."
Bạn chỉ cười...lấp lánh mắt tinh anh)
Không thấy Bạn ngẩng đầu...tôi hụt hẫng.
Hay y không muốn gặp tôi ?!
***
Ngồi thụp xuống tôi nhìn lên cho rõ
Khuôn mặt...má đã đồi mồi, mắt sụp che dưới nón lưỡi trai.
Tôi gọi lớn: "T.....!"
Ngẩng nhìn lên đôi mắt lặng nhiều giây.
Rồi cả hai ha hả cười sảng khoái.
Bạn ngừng ăn, vì đã nhận ra người.
Mừng thay !
***
Xưa Bạn là chàng đẹp trai...con nhà...học giỏi.
Bảy năm biết nhau từ PCT. đến ĐHSP. còn qua lại với nhau.
Bẵng sau đó hai ta chia hai ngã.
Tôi lang bạt...và Bạn trụ lại trường.
***
Khi gặp lại, nghe Bạn ... đời không thuận
Chia tay nhau...Bạn trở lại nhà xưa.
Đâu còn nữa thôi đành chui vô hẽm
Miễn có nơi có chốn đi về...
***
Tinh anh thế... nay mắt mờ, răng rụng.
Tóc hói mòn...theo cuộc sống...ngày qua.
Bạn nói " ...mình bị alzeimer...khi quên...khi nhớ
"...bởi xưa kia mình đã sử dụng...nó quá nhiều..."
Tôi ngồi lặng, tôi biết gì nói nữa.
Đùa dăm câu hàn huyên thế đủ hay chưa ?
***
Xong bữa...Bạn xin lỗi đi về trước...
Vẫn không quên lịch sự rút hầu bao.
***
Tôi ngồi lại nhìn dáng đi chậm rãi
Lặng lẽ...cúi đầu, chân lê dép...Bạn chẳng ngoái nhìn.
Tim thắt lại...tôi thấy mình trong dáng Bạn.
Cũng độc cư...
...nhìn bóng...đếm ngày qua ./-
(Đường Trưng Nữ Vương, ĐN. Sáng 22/IV/2014)
Nhật Thuận - Nguyễn Đăng Hòa
Gặp Bạn N.A.T. (B.3, chspctdn68-71)
Đưa Mẹ đi chùa về...
Tôi chợt nhận ra Bạn,
Bên kia đường Bạn đang ăn bánh cuốn.
***
Mừng thay.
Qúa lâu ngày không đối diện...
Chỉ hai ta như những ngày xưa.
Qua họp lớp/khóa có đâu được mà tâm sự !!!
***
Tôi dựng xe lên lề,
Cách 02 mét tôi gọi Bạn : "Chào Ngài Đại Tá!"
(Như tôi vẫn đùa mỗi khi gặp Bạn.
Có khi tôi còn: "Bạn phải là hàm Chuẩn Tướng...một sao trông mới đã..."
Bạn chỉ cười...lấp lánh mắt tinh anh)
Không thấy Bạn ngẩng đầu...tôi hụt hẫng.
Hay y không muốn gặp tôi ?!
***
Ngồi thụp xuống tôi nhìn lên cho rõ
Khuôn mặt...má đã đồi mồi, mắt sụp che dưới nón lưỡi trai.
Tôi gọi lớn: "T.....!"
Ngẩng nhìn lên đôi mắt lặng nhiều giây.
Rồi cả hai ha hả cười sảng khoái.
Bạn ngừng ăn, vì đã nhận ra người.
Mừng thay !
***
Xưa Bạn là chàng đẹp trai...con nhà...học giỏi.
Bảy năm biết nhau từ PCT. đến ĐHSP. còn qua lại với nhau.
Bẵng sau đó hai ta chia hai ngã.
Tôi lang bạt...và Bạn trụ lại trường.
***
Khi gặp lại, nghe Bạn ... đời không thuận
Chia tay nhau...Bạn trở lại nhà xưa.
Đâu còn nữa thôi đành chui vô hẽm
Miễn có nơi có chốn đi về...
***
Tinh anh thế... nay mắt mờ, răng rụng.
Tóc hói mòn...theo cuộc sống...ngày qua.
Bạn nói " ...mình bị alzeimer...khi quên...khi nhớ
"...bởi xưa kia mình đã sử dụng...nó quá nhiều..."
Tôi ngồi lặng, tôi biết gì nói nữa.
Đùa dăm câu hàn huyên thế đủ hay chưa ?
***
Xong bữa...Bạn xin lỗi đi về trước...
Vẫn không quên lịch sự rút hầu bao.
***
Tôi ngồi lại nhìn dáng đi chậm rãi
Lặng lẽ...cúi đầu, chân lê dép...Bạn chẳng ngoái nhìn.
Tim thắt lại...tôi thấy mình trong dáng Bạn.
Cũng độc cư...
...nhìn bóng...đếm ngày qua ./-
(Đường Trưng Nữ Vương, ĐN. Sáng 22/IV/2014)
Nhật Thuận - Nguyễn Đăng Hòa
Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)