lục bát rời...
chim kêu góc núi nhớ về
hồn hoang đã ngấm một bề bể dâu
có ai đo được nông sâu
cười riêng một nụ về đâu thì về
núi cao còn ngước mắt trông
người cao sao cứ viễn vông ngóng chờ
về bên bến nước nằm mơ
có hay núi lỡ bơ vơ mắt nhìn
chuông ngân từ cỏi mơ hồ
gọi ai tỉnh mộng cơ đồ dỡ dang
có chi mà cứ đa mang
ngày xưa sử cũng...đã sang trang rồi
ngỡ qua bến nọ lắc lay
hoa vông vang đó bướm say quên về
nắng vàng nhuộm mắt chiều quê
có hay bến cũ u mê mặc tình
nhật thuận - nđh
thơ hay lắm chúc bạn vui vẽ
Trả lờiXóaCảm ơn anh NX Long ghé thăm.
XóaTuyệt vời ông bạn mình ơi .
Xóa:-)
Xóa