Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Thơ Thẩn - Thẩn Thơ

CON THẰN LẰN CHẾT TREO TRÊN VÁCH

Cả đời ta mới thấy
Ngươi muốn nhủ gì đây?
Cái chết treo trên vách
Chẳng giống cỏi giới nầy

Làm sao mà nên nổi?
Có ẩn ức cũng rồi...
Ngươi hay người cùng thế
Phút cuối tha thứ thôi

Ngươi và ta định phận
Để ta lo mãn phần
Ghi hình ngươi treo vách
Như một niệm... Svaha./-

*****
Con thằn lằn treo mình trên vách ấy
Hóa thân làm cát bụi thách cheo leo
Có để lại trần gian bao lọc tẩy
Qua những lần chắc lưỡi...có ai theo?!

Con thằn lằn treo mình trên vách ấy
Sáu mươi năm ta mới gặp lần đầu
Ngươi mở mắt thân tâm ta lọc tẩy
Ngồi ngắm ngươi ta chợt...thấy thậm sâu./-


Nhật Thuận
Nguyễn Đăng Hòa




2 nhận xét: